Nguyên Đỗ

Em Thổi Hồn Thơ

Em thổi hơi thơ ngập kín hồn
Ngọt ngào say đắm tựa môi hôn
Một đàn bươm bướm bay vào ngực
Nhịp thở theo thơ cứ phập phồng
Em thả du dương với sáo đàn
Nhạc hoà trầm bổng ý miên man
Đoá hoa mơ ước trong mùa Hạ
Nở thắm tươi xinh mặc gió ngàn
Em đẩy thuyền mơ ra giữa khơi
Sóng đưa thuyền đến bến xa vời
Những làn gió mạnh lùa thêm sức
Buồm rộng nhấp nhô nhịp gió trời
Em gợi hồn thơ khắp bốn phương
Gần em giây phút cũng thiên đường
Xa em dưỡng khí như gần hết
Từng cánh phượng rơi kín cổng trường

Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Em Thổi Hồn Thơ"